Bức tranh hạnh phúc sẽ trải dài nếu bạn không ngừng tin tưởng
Thế gian có một thứ năng lượng mang tên “niềm tin”. Có thể bạn sẽ thấy tôi bắt đầu “xàm” khi nói ra những dòng này, nhưng quả thực, sau rất nhiều lần muốn chối bỏ ý niệm tưởng như sáo rỗng đó, tôi vẫn phải thừa nhận rằng cuộc sống có “niềm tin” dễ thở hơn rất nhiều những mảng đời vô tình quên đi nó.
Chí ít thì một khi tin vào điều gì đó, bạn sẽ lạc quan hơn rất nhiều trên con đường chinh phục nó. Và nếu bạn bước ra đường với một tinh thần phấn chấn, tin tưởng rằng một ngày sẽ gặp nhiều niềm vui và may mắn, tự dưng bạn cũng sẽ cảm thấy có thật nhiều cơ duyên đến với mình trong ngày hôm đó và bạn sẽ có những phút cuối ngày đầy mãn nguyện.
Dĩ nhiên, hạnh phúc cũng không ngoại lệ. Những háo hức trên hành trình khám phá hạnh phúc không phải lúc nào cũng được đáp trả bằng những gam màu bạn luôn kỳ vọng. Đôi khi, cũng phải vấp ngã đến chục lần rồi bạn mới tìm được những điểm chạm hạnh phúc cho riêng mình. Vậy nên, dù hiếu kỳ và hứng khởi đến mấy, con đường khám phá hạnh phúc vẫn luôn cần có thêm đôi chút niềm tin. Chỉ có như vậy, bức tranh hạnh phúc mới có thể mãi trải dài trước mắt.
Hãy cứ bắt đầu ngày mới bằng một nụ cười thật tươi, tin rằng bạn có thể thực hiện được hết những việc định làm trong danh sách công việc dài dằng dặc; để đến cuối ngày, khi nhận ra mình đã thực hiện được 80% lượng việc, bạn sẽ có thể thở phào và cảm thấy mình có ích.
Hãy cứ mạnh dạn bước vào bếp với những hình dung về một mâm cơm nóng hổi, cả nhà cùng quây quần trò chuyện và tán dương sự khéo léo của bạn; bạn sẽ thấy việc nấu nướng dường như giản đơn đến lạ, cảm thấy mình giống như một cô vợ/anh chồng đảm đang của thì tương lai, và bữa cơm hôm đó dù có còn đôi chút sơ sót, bạn vẫn sẽ còn giữ lại được chút cảm giác hạnh phúc lạ kỳ xuất hiện ngay khi hình ảnh về gia đình tương lai chợt thoáng qua trong tiềm thức.
Hãy cứ đi, đi thật xa, đi những chuyến đi dài kể cả chẳng có hồi kết và tin rằng mình sẽ tìm được một nơi ưng ý để dừng chân, gặp được những người bạn mới đầy thân thiện; để ở mỗi trạm dừng chân, bạn lại nhận ra được những điều trân quý bạn đã trải qua trong suốt những giờ phút bôn ba vừa dứt và thấy mình trưởng thành hơn thật nhiều.
Hãy cứ yêu thương và tin tưởng rằng mình sẽ được yêu thương, bạn sẽ mạnh dạn hơn để cho đi, để sống khác, để là một người tốt hơn cho tương lai bạn hằng ao ước; để rồi, dù yêu thương có quay lưng lại với bạn, lạnh lùng, vô tình như chưa từng tồn tại, thì bạn cũng cảm thấy thật an yên bởi đã từng cố gắng hết mình cho những điều đẹp đẽ. (Cửa tiệm của hạnh phúc)